Những Dị Tật Tai Thường Gặp Ở Trẻ Sơ Sinh

- Khi chào đón một em bé mới ra đời, các bậc phụ huynh thường rất quan tâm đến sự phát triển toàn diện của trẻ, và điều này bao gồm cả việc kiểm tra sức khỏe tai. Dị tật tai ở trẻ sơ sinh có thể là một vấn đề khiến nhiều gia đình lo lắng, đặc biệt khi không phải lúc nào các triệu chứng cũng dễ nhận biết ngay từ đầu.
Để giúp bạn hiểu rõ hơn về vấn đề này, chúng tôi sẽ cùng bạn khám phá các nguyên nhân gây ra dị tật tai, những yếu tố nguy cơ liên quan và các loại dị tật thường gặp ở trẻ sơ sinh. 
Nguyên nhân gây ra dị tật tai ở trẻ sơ sinh
Xác định nguyên nhân chính xác gây ra dị tật tai ở trẻ sơ sinh là một vấn đề nan giải. Tuy nhiên, có một số yếu tố được cho là có liên quan mật thiết đến tình trạng này. Điều này bao gồm các yếu tố di truyền, mẹ nhiễm virus cúm hoặc Rubella trong 3 tháng đầu thai kỳ, và tác dụng phụ của một số loại thuốc.
Nếu cha mẹ hay người thân trong gia đình có tiền sử mắc dị tật ở tai hoặc có mang gen bệnh không được biểu hiện, đều có thể truyền gen bệnh sang con. Bên cạnh đó, việc kết hôn cận huyết cũng là một nguyên nhân có thể dẫn đến nhiều dị tật bẩm sinh ở thai nhi.
Trong 3 tháng đầu của thai kỳ, cơ thể mẹ bầu thường nhạy cảm hơn nên sẽ dễ mắc những bệnh nhiễm trùng như nhiễm virus hay Rubella, làm tăng nguy cơ sinh con bị dị tật ở tai. Tỷ lệ truyền virus từ mẹ sang con ở trong giai đoạn này có thể lên đến 85%. Trong một số trường hợp, nhiễm trùng này có thể dẫn đến tình trạng đứa bé bị điếc bẩm sinh.
Ngoài ra, nếu trong quá trình mang thai, mẹ bầu tự ý dùng thuốc hoặc dùng thuốc theo kinh nghiệm cá nhân, ngưng thuốc khi chưa có sự chỉ định của bác sĩ cũng có thể gây ra dị tật tai ở trẻ. 
Một số loại thuốc không phù hợp sử dụng trong thời kỳ mang thai của mẹ bầu như Thalidomide có thể gây ra dị tật bẩm sinh Phocomelia, khiến trẻ khi sinh ra có tai bất thường hay khiếm thính kèm theo nhiều triệu chứng khác như biến dạng xương khớp, cột sống, cụt tay chân.
Thuốc Isotretinoin cũng có thể gây ra hội chứng Retinol ở thai nhi sẽ làm biến dạng tai hoặc khuôn mặt, kèm theo những bất thường về trí tuệ, hệ thần kinh trung ương, tim mạch, thận hay tuyến giáp.
Những Dị Tật Tai Thường Gặp Ở Trẻ Sơ Sinh 3
Các yếu tố tăng nguy cơ dị tật tai ở trẻ sơ sinh
Độ tuổi mang thai ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe của cả mẹ và bé. Một trong những nguy cơ đáng quan tâm khi phụ nữ mang thai ở độ tuổi cao là tăng nguy cơ sinh con bị dị tật, đặc biệt là dị tật ở tai.
Nguyên nhân chính là do chất lượng trứng và tinh trùng suy giảm khi phụ nữ lớn tuổi. Khi người cha trên 50 tuổi hoặc mẹ trên 35 tuổi, tỷ lệ xảy ra các sai sót trong quá trình phân chia nhiễm sắc thể trong trứng và tinh trùng cao hơn, dẫn đến nguy cơ dị tật thai nhi cao hơn. 
Theo thống kê, tỷ lệ phụ nữ trên 35 tuổi sinh con bị dị tật là 1:400, con số này tăng lên 1:100 ở độ tuổi 40 và 1:30 ở độ tuổi 45 trở lên.
Chế độ dinh dưỡng đóng vai trò quan trọng trong quá trình phát triển bình thường của thai nhi. Nếu chế độ ăn của mẹ bầu thiếu chất, các cơ quan của em bé cũng có thể không được phát triển toàn diện dẫn đến dị tật ở tai hoặc nhiều dị tật bẩm sinh khác.
Nếu mẹ bầu bị thiếu sắt, thiếu máu thì thai nhi sẽ không được cung cấp đủ máu và chất dinh dưỡng, dẫn đến em bé bị dị tật ở tai, trí tuệ kém phát triển, nhẹ cân,... Cơ thể mẹ bị suy nhược, sinh non, băng huyết, nhiễm trùng hậu sản,... 
Bên cạnh đó, khi mẹ bầu không bổ sung đủ acid folic chính là nguyên nhân gây dị tật ống thần kinh, hở hàm ếch, dị tật vành tai, tim, chi,...
Khi mẹ bầu bị tiểu đường thai kỳ, thai nhi có nguy cơ cao bị dị tật vành tai, chậm tăng trưởng, kém phát triển trí tuệ, mắc hội chứng suy hô hấp,... do lượng đường trong máu cao ảnh hưởng đến sự phát triển của các cơ quan thai nhi.
Các chất phóng xạ, hóa chất độc hại như thuốc trừ sâu, chất tẩy rửa,... và chất kích thích như rượu, bia, thuốc lá khi xâm nhập vào cơ thể mẹ qua đường tiêu hóa, hô hấp hoặc da sẽ theo máu đi đến thai nhi, gây ra các biến dạng, rối loạn chức năng hoặc phá hủy các cơ quan thai nhi đang trong quá trình hình thành. Hậu quả có thể dẫn đến dị tật bẩm sinh, sảy thai, thai lưu, sinh non,...
Dị tật tai ở trẻ sơ sinh thường là những khiếm khuyết ở tai đã có ngay khi được sinh ra. Cùng tìm hiểu về các dị tật tai ở trẻ sơ sinh trong phần dưới đây.
Những Dị Tật Tai Thường Gặp Ở Trẻ Sơ Sinh 4
Tật tai nhỏ và hẹp ống tai ngoài
Dị tật tai nhỏ và hẹp ống tai ngoài là hai vấn đề bẩm sinh phổ biến ảnh hưởng đến cấu trúc tai ngoài của trẻ sơ sinh. Dị tật này có thể dẫn đến tình trạng nghe kém hoặc mất thính giác hoàn toàn, ảnh hưởng đến sự phát triển và chất lượng cuộc sống của trẻ.
Tai nhỏ là tình trạng khi tai của trẻ không phát triển đúng kích thước và hình dạng, gây ra mất cân đối và không đủ thẩm mỹ. Tai nhỏ có thể là kết quả của di truyền, tác động từ môi trường hoặc các yếu tố khác trong quá trình phát triển thai nhi. Tai nhỏ cũng có thể đi kèm với các vấn đề khác như mất thính giác, khó ngủ do tiếng ồn và khó chịu khi đeo kính.
Hẹp ống tai ngoài là tình trạng khi ống tai bên ngoài của trẻ không đủ rộng để cho phép âm thanh đi vào tai bên trong một cách hiệu quả. Điều này có thể dẫn đến nguy cơ mất thính giác do âm thanh không thể đi vào tai bên trong một cách đủ lực để kích thích các tế bào thính giác.
Hai dị tật này thường đi kèm với nhau và có thể được phát hiện ngay sau khi sinh thông qua các kiểm tra y tế cơ bản. 
Tỷ lệ mắc bệnh của hai dị tật này tương đối hiếm, khoảng 1,5 trên 2.000 đến 4.000 trẻ em sinh ra. 
Để chẩn đoán dị tật tai nhỏ và hẹp ống tai ngoài, các bác sĩ thường sử dụng các phương pháp kiểm tra thính giác và hình ảnh học như siêu âm, CT scan hoặc MRI để xác định chính xác tình trạng của tai của trẻ. Sau khi chẩn đoán, việc điều trị có thể bao gồm phẫu thuật chỉnh hình tai hoặc sử dụng thiết bị hỗ trợ thính giác như máy trợ thính.
Dị tật tai thấp
Tai của trẻ bị dị tật này sẽ nằm ở vị trí thấp hơn so với vị trí bình thường trên đầu. Cụ thể, loa tai ngoài của trẻ sẽ nằm dưới đường ngang nối các góc ngoài của mắt. Dị tật tai thấp có thể ảnh hưởng đến thẩm mỹ và khả năng nghe của trẻ, và mức độ ảnh hưởng này phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau.
Dị tật tai thấp có thể xuất hiện độc lập hoặc đi kèm với các hội chứng di truyền khác. Các nghiên cứu cho thấy rằng dị tật tai thấp thường đi kèm với hội chứng Treacher Collins, hội chứng Goldenhar, hội chứng hemifacial microsomia, và một số hội chứng di truyền khác. 
Sự kết hợp giữa dị tật tai thấp và các hội chứng di truyền khác có thể tạo ra những thách thức lớn trong việc chăm sóc và điều trị cho trẻ.
Một trong những vấn đề quan trọng khi trẻ bị dị tật tai thấp là ảnh hưởng đến khả năng nghe. Tai thấp có thể làm giảm khả năng truyền âm thanh vào tai bên bị dị tật, từ đó ảnh hưởng đến khả năng nghe của trẻ. 
Điều trị dị tật tai thấp có thể bao gồm phẫu thuật tái tạo tai, sử dụng thiết bị trợ thính, hoặc một sự kết hợp giữa cả hai phương pháp. Phẫu thuật tái tạo tai có thể được thực hiện khi trẻ đủ tuổi, thông thường từ 6 đến 10 tuổi, sau khi tai của trẻ đã phát triển đủ để có thể tiến hành phẫu thuật. 
Quá trình phẫu thuật này yêu cầu sự chuyên sâu và kỹ thuật cao từ các bác sĩ phẫu thuật plastica tai mũi họng.
Ngoài ra, sử dụng thiết bị trợ thính cũng có thể giúp cải thiện khả năng nghe của trẻ. Thiết bị này sẽ giúp truyền âm thanh vào tai của trẻ một cách hiệu quả hơn, từ đó giúp trẻ có thể nghe và hiểu rõ hơn những gì xung quanh. 
Ngoài tác động về khả năng nghe, dị tật tai thấp cũng có tác động đến mặt esthetics của trẻ. Tai có vai trò quan trọng trong việc tạo ra sự cân đối và đẹp mắt cho khuôn mặt, do đó dị tật tai thấp có thể ảnh hưởng đến hình dáng và tự tin của trẻ. 
Việc tái tạo tai thông qua phẫu thuật plastica tai mũi họng không chỉ giúp cải thiện khả năng nghe mà còn giúp cải thiện thẩm mỹ cho khuôn mặt của trẻ.
Những Dị Tật Tai Thường Gặp Ở Trẻ Sơ Sinh 2
Dị tật lỗ rò trước tai và thịt thừa vành tai
Dị tật lỗ rò trước tai là hiện tượng lỗ rò xuất hiện ở vùng da trước tai, có thể gây ra các vấn đề về sức khỏe và ngoại hình, có thể ảnh hưởng đến khả năng nghe của trẻ và do đó cần phải được theo dõi và kiểm tra kỹ lưỡng.
Ngoài ra, thịt thừa vành tai cũng là một dạng bất thường bẩm sinh khá phổ biến. Thịt thừa này thường xuất hiện ở vùng vành tai và có thể gây ra các vấn đề về vệ sinh và ngoại hình. 
Loại bỏ thịt thừa vành tai cần phải được tiến hành một cách cẩn thận và chính xác để tránh gây tổn thương cho vùng tai và đảm bảo an toàn cho sức khỏe của trẻ.
Ngoài ra, trẻ em mắc dị tật lỗ rò trước tai và thịt thừa vành tai cũng cần được kiểm tra để đảm bảo không có các bất thường bẩm sinh khác, đặc biệt là các vấn đề liên quan đến hệ thống thận. Có một số nghiên cứu cho thấy rằng nguy cơ mắc các dị tật thận ở trẻ em mắc dị tật lỗ rò trước tai và thịt thừa vành tai cũng cao hơn so với trẻ em bình thường.
Hơn nữa, sớm phát hiện và can thiệp vào các dị tật bẩm sinh để đảm bảo sức khỏe toàn diện cho trẻ. 
Những Dị Tật Tai Thường Gặp Ở Trẻ Sơ Sinh 1
Dị tật không có vành tai
Dị tật này không chỉ gây ra sự khác biệt về hình dáng mà còn ảnh hưởng đến chức năng thính giác. Để hiểu rõ hơn về dị tật vành tai, chúng ta cần phân loại nó thành 4 mức độ khác nhau, tùy thuộc vào mức độ teo là một phần hoặc toàn phần.
Mức độ đầu tiên là vành tai nhỏ hơn bình thường, đây được xem là mức độ nhẹ nhất. 
Mức độ thứ hai là vành tai nhỏ kèm theo thiếu một phần vành tai hoặc cấu trúc vành tai, ảnh hưởng nhiều hơn đến thẩm mỹ. 
Mức độ thứ ba là vành tai chỉ là một nhúm thịt, mức độ này hiếm gặp hơn và ảnh hưởng đáng kể đến thẩm mỹ. 
Mức độ cuối cùng là trẻ không có vành tai, xương chũm không phát triển, đây là mức độ nghiêm trọng nhất, ảnh hưởng đến cả thẩm mỹ và thính giác.
Phẫu thuật chỉnh hình vành tai có thể giúp trẻ có được đôi tai hoàn chỉnh hơn. Đây là phương pháp phẫu thuật hai giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên là lấy sụn sườn của trẻ và cấy ghép vào vạt da ở phần tai khuyết, sau đó nâng và tạo hình vành tai. Phẫu thuật này thường được thực hiện cho trẻ từ 6 tuổi trở lên khi vành tai đã phát triển gần bằng tai người lớn. 
Giai đoạn thứ hai thường được thực hiện sau khoảng 3 tháng từ giai đoạn 1, trong đó lấy da, tạo hình vành tai và nâng vành tai lên vị trí bình thường.
Lưu ý rằng phẫu thuật chỉnh hình vành tai là loại phẫu thuật ghép sụn tự thân phức tạp, đòi hỏi bác sĩ có tay nghề cao. Giai đoạn lấy sụn sườn, tạo khung vành tai và cấy ghép là bước quan trọng nhất, ảnh hưởng đến kết quả phẫu thuật. 
Nếu trẻ không có ống tai, cần tạo hình vành tai trước rồi mới tạo hình ống tai. Trong trường hợp trẻ có tai giữa và tai trong, có thể tạo hình ống tai khi còn nhỏ để giúp trẻ nghe, nói và tạo hình vành tai khi trẻ 6 tuổi.
Như vậy, chẩn đoán và điều trị dị tật vành tai đòi hỏi sự chuyên nghiệp và kỹ thuật cao từ các bác sĩ chuyên khoa tai mũi họng. Đối với các trường hợp này, sự can thiệp kịp thời và chính xác có thể mang lại hiệu quả tích cực cho sự phát triển toàn diện của trẻ em.

  Ý kiến bạn đọc

Tổng hợp các bài viết

Cập nhật liên tục, nhanh chóng
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây